Cuồng Luyến Pharaoh Vương
Chương 14:
Hôm sau.
Sáng sớm, tâm tình Oropesa Seth rất tốt, cái này có phải là hiện tượng tốt hay không? Có lẽ là thế! Nếu không sẽ không thể thấy hai hàng binh lính hộ tống hắn đi dạo.
Ai Cập giữa ban ngày quả nhiên không thích hợp ra ngoài. Bên ngoài nắng gắt như lửa, mồ hôi còn chưa kịp chảy xuống đã bốc hơi, tâm tình hưng phấn ban đầu tựa hồ cũng đã bị bốc hơi.
May mắn thay nhờ phúc của Pharaoh, hiện tại cậu đang nằm ở trong một xe ngựa xa hoa, tay trái cầm một cây quạt, tay phải cầm một túi nước, so với thị vệ hai bên xe ngựa, cậu tựa hồ hạnh phúc hơn trăm lần rồi.
"Chúng ta đi đâu?" Đã đi được một giờ, sao còn chưa tới, Khải Nhạc nằm bên cạnh hắn tò mò hỏi, Oropesa Seth đang nhắm mắt dưỡng thần.
"Đến ngoại thành Giza, sẽ tới ngay thôi!" Oropesa Seth nhàn nhạt mà mở miệng, không có ý định mở mắt.
"Đi đến đó làm gì?"
"Đến sẽ biết."
"Ờ!" Khải Nhạc liếc mắt qua bên cạnh nhìn Oropesa Seth, hắn nằm nghiêng, một tay chống lấy má, lông mi dài đậm, mặt hiện lên nét cương nghị, da màu đồng, dáng người cân đối, thật sự là một mỹ nam, nếu cậu là nữ nhân nhất định đã bị hắn làm cho mê hoặc rồi.
Khải Nhạc nuốt nuốt nước miếng, vội vàng di chuyển ánh mắt, vén màng trên xe ngựa lên nhìn ra bên ngoài, cảnh tượng bên ngoài khiến cho câu nghẹn họng.
Phía trước phải.. Là Kim Tự Tháp của Khufu cùng hai Kim Tự Tháp nhỏ hơn, Kim Tự Tháp đứng vững trên cát vàng, ở thế kỷ hai mươi mốt, mọi người chỉ nhìn thấy bộ dáng đã trãi qua 5000 năm tang thương. Mà cậu hiện tại nhìn thấy Kim Tự Tháp chỉ trải qua trên trăm năm, nhìn chúng như còn mới tinh.
Điều đặc biệt chính là tượng Sphinx còn nguyên vẹn không bị sức mẻ, nghĩ đến bộ dáng 5000 sau của nó Khải Nhạc chỉ hận hiện tại không có máy ảnh để chụp lại, chỉ có đôi mắt trông mong mà nhìn, trong nội tâm tiếc hận không thôi. Đến khi đã đi xa, ánh mắt của cậu vẫn còn lưu luyến không muốn quay đầu lại.
Đội quân đi thêm 20 phút, cuối cùng dừng lại bên cạnh một pho tượng cực lớn. Khải Nhạc nhận ra chỗ này là chỗ pho tượng đó, nó chính là pho tượng trên bản đồ, điều đáng chú ý chính là nó hiện tại giống như chưa hoàn thành, đang có trên một trăm người công nhân đang tạo hình cho pho tượng, pho tượng này hẳn là Oropesa Seth!
Trong lúc còn đang ngẩn người, Oropesa Seth kéo lấy cậu xuống xe.
"Whoa!" Vừa xuống xe ngựa, tầm nhìn rộng hơn rất nhiều, nhìn cảnh tượng trước mắt, Khải Nhạc kinh ngạc thán phục lên tiếng.
"Chuyện gì?" Oropesa Seth ghé vào lỗ tai cậu thấp giọng lên tiếng hỏi.
"Không có gì, chỉ là lần đầu tiên tôi chứng kiến công trình to lớn như thế này." Khải Nhạc làm ra một cái dáng cười tươi, khiếp sợ nhìn pho tượng bên cạnh, hình ảnh hơn nghìn người đang kiến tạo thêm một Kim Tự Tháp khác, ồn ào náo nhiệt hò hét điếc tai nhức óc, Kim Tự Tháp này hẳn là thuộc về Oropesa Seth!
"Có cảm tưởng gì?" Nhìn bộ dạng ngạc nhiên đến si ngốc của cậu, Oropesa Seth hỏi.
"Cảm tưởng là ── Kim Tự Tháp thật sự là dùng mồ hôi và máu xây thành." Nhìn những người kia bị cự thạch áp trên lưng làm cho lưng bị khom hẳn đi, bị mặt trời sấy nướng làn da, Khải Nhạc tự đáy lòng mà cảm khái.
Trước kia ở trên TV chứng kiến cảnh tượng này, cảm thấy không chân thực, cũng không có loại cảm giá rung động này, nhưng mà hiện tại cậu tận mắt nhìn thấy, cảm giác vô cùng bi tráng, tựa hồ có một loại chua xót trong lòng dâng lên.
"Ngươi đồng tình với bọn họ?" Oropesa Seth nhíu mi nói.
"Không! Tôi không đồng tình với bọn họ, có người từng nói, một người đồng tình với người khác thường chính là may mắn của mình. Tôi chỉ là thấy thổ thẹn cho các đại đế vương, vì tư lợi bản thân, sẵn sàng hi sinh mồ hôi và máu của nhiều người dân như vậy." Khải Nhạc nhàn nhạt nói, nhìn quanh lấy bốn phía, phát hiện không có Kim Tự Tháp khác, mà tòa Kim Tự Tháp giờ mới bắt đầu kiến tạo, chẳng lẽ Vương Triều thứ tám Ai Cập mặt khác là Pharaoh không xây Kim Tự Tháp sao? (Rim: mình cũng không hiểu đoạn này lắm =]])
Cậu cuối cùng cũng hiểu được, Ô Nạp Tư lúc trước tìm được bản đồ có lẽ là một bản vẽ công trình kiến tạo Kim Tự Tháp.