[Full Audio] Đấu Phá Thương Khung
Chương 419: Lấy một địch ba
Nhàn nhạt âm thanh vang vọng trên quảng trường. Sau đó hắc bào thanh niên tại vô số ánh mắt kéo Huân Nhi về phía sau mình. Hắn khẽ ngẩng đầu ánh mắt lạnh lẽo đứng ở trước mặt ba người Bạch Sơn.
"Người này rốt cục cũng tỉnh dậy" Nhìn thấy Tiêu Viêm tại thời khắc mấu chốt rốt cục cũng rời khỏi trạng thái tấn cấp. Nhược Lâm đ*o sư Tiêu Ngọc ở trên khán đài lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Cả người Tiêu Viêm khí thế so với lúc trước mạnh mẽ rất nhiều. Ba ngườiBạch Sơn cũng là rõ ràng Tiêu Viêm bây giờ đã tấn cấp thành công trận chiến sắp tới sợ rằng sẽ thảm thiết hơn so với dự đoán mọi người.
Tiêu Viêm con ngươi màu đen nhìn có vẻ không hề bận tâm gì. Song Huân Nhi đứng ở bên cạnh có thể cảm giác được rõ ràng từ trong cơ thể của Tiêu Viêm mơ hồ thấu ra sự tức giận. Hiển nhiên vừa rồi ba người Bạch Sơn liên thủ vây công Huân Nhi làm Tiêu Viêm thực sự tức giận.
"Huân Nhi muội trước tiên lui lại nghỉ một chút đi chuyện còn lại cứ để cho ta giải quyết." Tiêu Viêm thản nhiên nói.
"Tiêu Viêm ca ca. Ba người bọn họ thực lực đều chính là thất tinh Đại Đấu Sư tu tập công pháp cấp bậc cũng là không thấp hơn nữa còn có mạnh mẽ đấu kỹ. Lời của ngươi." Huân Nhi hơi có chút chần chừ nói.
"Giao cho ta đi." Tiêu Viêm lần nữa lập lại một câu nói với Huân Nhi. Thanh sắc hỏa diễm bắt đầu chậm rãi từ trong cơ thể hắn thẩm thấu ra kèm theo nhiệt độ nóng cháy làm cho không khí bên ngoài xung quanh thân thể hắn đều có chút vặn vẹo cùng hư ảo.
"Thôi được muội sẽ đứng ở ngoài xem cuộc chiến vậy. Nhưng mà nếu có biến cố gì thì Tiêu Viêm ca ca cũng không được trách cứ nếu Huân Nhi ra tay đó." Nghe Tiêu Viêm lần nữa lặp lại một câu nói Huân Nhi cũng đành gật đầu rồi chậm rãi lui về phía sau nhẹ giọng nói.
Khẽ gật đầu Tiêu Viêm quay lại ánh mắt dừng lại trên ba người Bạch Sơn sau đó chậm rãi nói: "Hôm nay nếu các ngươi có thể bình yên vô sự rời khỏi đài thi đấu ta Tiêu Viêm từ nay về sau cũng sẽ không bước vào Già Nam học viện nửa bước!"
Tiêu Viêm nói làm cho sắc mặt ba người có chút biến hóa. Bọn họ có thể cảm giác rõ ràng được trong lời nói ẩn tàng lạnh như băng cùng với nổi giận.
Dựa vào thực lực như vậy giỏi lắm có thể chống lại một người trong chúng ta. Muốn lấy một địch ba ta nghĩ là ngươi chỉ tự rước lấy nhục thôi!" Bạch Sơn trường thương trong tay vung lên cười lạnh nói.
"Chủ ý của ta cũng không phải là đả thương Huân Nhi. Chờ sau khi đem ngươi đánh bại. Ta sẽ làm cho Bạch Sơn lúc trước tung ra một cước đánh Huân Nhi phải trả giá đắt." Ngô Hạo toàn thân bị bao vây bởi một lớp đấu khi màu máu đứng trước Tiêu Viêm bình tĩnh nói.
"Hì hì. Ta cũng sẽ đòi lại công bằng cho Huân Nhi." Hổ Gia cười duyên nói.
Nghe được những lời này của hai người khuôn mặt Bạch Sơn không khỏi biến sắn. Nhưng ngay lập tức hắn lại cười cười rồi nói: "Lúc trước ta ra tay làm bị thương Huân Nhi học muội thực ra trong lòng ta cực kỳ áy náy đợi lát nữa không cần các ngươi động thủ chính ta sẽ chủ động rời khỏi hướng Huân Nhi học muội xin lỗi. Nhưng mà hiện tại việc quan trọng là phải đánh bại Tiêu Viêm trước."
Hai tay Bạch Sơn chậm rãi kết xuất kỳ dị ấn kết trước người. Thanh sắc hỏa diễm lượn lờ bên ngoài thân thể Tiêu Viêm viện địa chợt trở nên ngưng trọng sau đó nhanh chóng chui vào toàn bộ bên trong cơ thể.
Theo Thanh sắc hỏa diễm biến mất, hai tròng mắt đen nhánh của Tiêu Viêm từ từ nảy lên, Thanh sắc hỏa diễm vụt lên, con ngươi đen nhánh ngay lập tức được thay thế bằng cặp mắt tràn ngập ánh lửa.
Âm thanh bình thản chậm rãi tại trong lòng Tiêu Viêm vang lên. Mà đến khi chữ cuối cùng một nói ra, khí tức cả người Tiêu Viêm đột nhiên hoàn toàn thu liễm vào. Trong nháy mắt giống như núi lửa phun trào, ào ào phụt ra!
Đấu khí màu xanh từ trong cơ thể Tiêu Viêm cuống bạo ra ngoài, quét ngang giữa không trung. Ngọn lửa nóng cháy trực tiếp làm cho độ ấm trên quảng trường cấp tốc tăng lên. Trên khuôn mặt một ít đệ tử có thực lực thấp kém đã không nhịn được xuất hiện những giọt mồ hôi hột.
Lúc này, khí tức của Tiêu Viêm đã vượt qua xa cấp bậc Đại Đấu Sư mơ hồ có thể cùng Đấu Linh cường giả tranh cao thấp! Nhìn Tiêu Viêm đang đứng giữa sân đang bị đoàn Thanh sắc hỏa diễm bao vây. Lại tiếp tục cảm thụ luồng khí thế đột nhiên tăng vọt kia. Sân rộng trên khán đài, nhiều người cũng không khỏi thừ ra.
"Đấu Linh cường giả?" Mắt nhìn chằm chằm Tiêu Viêm, sắc mặt Bạch Sơn không nhịn được có chút biến hóa. Mà ở bên cạnh hắn, trên khuôn mặt Hổ Gia cùng Ngô Hạo cũng đồng dạng hiện lên một nét ngưng trọng.
Âm thanh Bạch Sơn chưa phát ra. Từ trong hỏa diễm vang lên âm thanh một đạo năng lượng đang nổ vang, tiếng xé gió phát ra làm cho người ta chỉ cảm nhận được hai từ mạnh mẽ. Một bóng ảnh mơ hồ màu xanh cười nhạt một tiếng rồi xe rách không khí, chưa được một giây đã di chuyển hơn mười thước. Tốc độ kinh khủng như vậy làm cho ba người Bạch Sơn chỉ cảm thấy hoa mắt. Bóng người mang theo Thanh sắc hỏa diễm cao chừng ba thước. Sức nóng phả vào mặt.
Ngọn lửa trong nắm tay bùng nổ hóa thành ba đạo tàn ảnh. Đều mang theo ngọn lửa màu xanh cháy rực. Hung hăng hướng đầu ba người đập tới.
Tiêu Viêm sau khi thi triển Thiên Hỏa Tam Huyền Biến. Tốc độ cũng đã tăng lên tới trinh độ mà ngay cả đấu linh cường giả cũng phải líu lưỡi!
Bởi vậy, tại lúc quyền ảnh sắp đến trước mặt, sắc mặt ba người Bạch Sơn đại biến. Trong lúc gấp gáp, song chưởng vội vàng đan chéo trước đầu, Không ngừng ngưng tụ đấu khí nhằm tăng cường phòng ngự. "Ầm!" nắm tay mang theo Thanh sắc hỏa diễm rơi đúng vào điểm giao nhau trên cánh tay ba người. Nhất thời, ba đạo âm thanh trầm đục vang lên, xoay xoay qua chỉ thấy ba người Bạch Sơn hai chân cấp tốc lui về phía sau, khuôn mặt nổi lên một chút hồng.
Sau khi ba người lui về phía sau gần mười bước. Chân liền đạp mạnh kiềm lại, rốt cục cũng đem kình khí hóa giải. Cảm thụ cánh tay bị Tiêu Viêm đánh cho gần như chết lặng. Trên khuôn mặt ba người hiện lên một chút khiếp sợ. Không nghĩ tới thực lực Tiêu Viêm dĩ nhiên tăng mạnh đến như vậy. Lấy một địch ba không nhưng không có hiện tượng thất bại. Ngược lại còn đem bọn họ đè cho tan nát "hoa tươi".
Bạch Sơn cắn răng, trường thương màu bạc trong tay vung lên, đấu khí uốn éo như rắn vờn quanh trường thương kịch liệt run rẩy. Ngân sắc đấu khí bắt đầu ngưng tụ tại mũi thương. Hơn nữa phát ra tiếng vang rất nhỏ. Xem ra rõ ràng đang chuẩn bị cho một loại đấu kỹ có uy lực không tầm thường.
Tại một bên Bạch Sơn. Ngô Hạo cùng Hổ Gia hơi chần chờ một chút. Đấu khí trong cơ thể cũng bắt đầu rồi cấp tốc vận chuyển. Lấy danh tiếng của bọn họ tại Già Nam học viện. Phần ngạo khí trong họ không cho phép cả ba người cũng thua ở trên tay một kẻ mà tuoir của hắn cũng không kém mình là mấy. Đến nước này, bọn họ tự nhiên cũng không thể nào tiếp tục lưu thủ.
Theo ý niệm trong đầu dự định. Màu xanh biếc cùng huyết sắc khí. Bắt đầu từ Hổ Gia cùng Ngô Hạo trong cơ thể tuôn ra ra. Đấu khí bùng phát, công kích liên miên bất tuyệt. Trải qua tan tác lúc trước. Bọn hắn bây giờ. Bắt đầu liều mạng phản kích rồi!
Ngoài dự đoán mọi người, sau khi Tiêu Viêm một quyền đánh cho ba người tan tác vẫn chưa tiếp tục tiến công. Ngọn lửa quanh quẩn mầu, sắc mặt hắn lạnh lùng, từ trong nạp giới lấy ra một quả dược hoàn màu tím nhét vào trong miệng. Sau đó nhai soạp soạp (DG: ngon ghê). Một ngọn lửa màu tím phun ra. Sau đó lưu lại tại trong lòng bàn tay.
Liếc liếc mắt hỏa diễm màu tím kia, tay phải Viêm vung lên. Ngọn lửa màu xanh lại tiếp tục hiện ra, Chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn ba người Bạch Sơn chuẩn bị liều chết chí tử. Trên mắt Tiêu Viêm không có nửa điểm tình cảm. Hai tay từ từ hợp lại. Ngọn lửa màu xanh cùng màu tím từ từ bắt đầu quá trình dung hợp!
Xem bộ dạng này. Tiêu Viêm đúng là muốn triển khai tiểu hình Phật Nộ Hỏa Liên, xem ra cử động của ba người Bạch Sơn hôm nay thật sự đã làm cho địa Tiêu Viêm nổi giận.
" Tiêu Viêm kia sử ắt hẳn đã sử dụng một loại bí pháp nào đó có thể tạm thời tăng lên thực lực đi? Nhưng không thể nào tăng lên nhiều như vậy a." Nhìn bóng người bất động trong Thanh sắc hỏa diễm. Lại tiếp tục phía đối diện nhìn đối diện ba người Bạch Sơn đang chuẩn bị bùng nổ đấu kỹ. Phó viện trưởng Hổ Kiền chậm rãi nói.
Họ thi triển đấu kỹ. Rõ ràng cũng thực sự không phải là bình thường. Dưới sự hợp lực của ba người. Coi như là một gã Đấu linh cường giả. Cũng không dám tùy ý nhẹ xem nhẹ. Nếu là Tiêu Viêm không có ý định để cho Huân Nhi tham gia mà nói. Sợ rằng có chút khó nói." một gã nguyên lão bên cạnh Hổ Kiền cười nói.
"Có chút khó nói?!" lờ mờ địa âm thanh đột nhiên truyền ra. Hỏa lão đầu sát bên, ánh mắt nhìn chằm chằm đem màu xanh diễm bao vây Tiêu Viêm nhẹ giọng nói: "Nếu như ta sở liệu không lầm mà nói. Chính là một kích kia. Trận đấu cũng đã đến lúc kết thúc rồi."
"Oh?" Nghe vậy. Chính là ngay cả Hổ Kiền cũng là thoáng cảm giác kinh ngạc. Đem ánh mắt hướng đến giữa sân. Sau một lát, đột nhiên nhận thấy được trong đó một luồng năng lượng ba động cực kỳ cuồng bạo. Lập tức sắc mặt khẽ biến. Ánh mắt bắn thẳng đến Thanh sắc hỏa diễm: "Khá lắm. Tên Tiêu Viêm này đúng là đang thi triển đấu kỹ kinh khủng nào? Dĩ nhiên mạnh mẽ đến tình trạng như vậy?"
Giữa sân yên tĩnh, hào khí giằng co không tới gần một phút đồng hồ. Rồi cũng ầm ầm đánh vỡ!
"Lôi Động Bát Hoang!"
"U Mộc Độc Xà Đằng!"
Ba người Bạch Sơn, hai tròng mắt đột nhiên trừng mạnh, đấu kỹ mạnh mẽ trong tay rốt cục cũng đi đến điểm cực hạn. Vũ khí oanh động. Nhất thời một cỗ năng lượng hung hãn vô cùng bạo dũng. Trong nháy mắt bắn ra. Nơi ba cỗ năng lượng đi qua. Sàn đá cứng rắn toàn bộ văng tung tóe. Một cái cái khe lan tràn đến cuối sân đấu rồi mới đình chỉ.
Dưới tình thế ba cỗ năng lượng hung hãn bạo ra. Bóng người trong ngọn lửa màu xanh đứng cách đó không xa cũng đồng thời bình thản bay nhẹ lên. Dưới vô số đạo ánh mắt nhìn kỹ, ba cỗ năng lượng. Ầm ầm va chạm!
Tại trong khoảnh khắc va chạm. Trong nháy mắt Bốn cỗ năng lượng chợt bặt tiếng, yên lặng. Sau đó một tiếng nổ kinh thiên động địa Ầm ầm vang lên!
Ngay sau đó, tro bụi nồng nặc địa từ trong quảng trường bốc lên. Cả sân rộng hoàn toàn biến thành một đống đổ nát!
Nhìn nọ sân rộng cơ hồ biến thành đống đổ nát. Trên khán đài bỗng chốc cũng lâm vào trong yên lặng tử tịch!